Giờ này ai còn viết thư tay ngày Noel nữa?

img_0
Nhiều ý kiến cho rằng người Hà Nội thường “lạnh lùng” hơn người miền Nam. Tôi nghĩ một khách du lịch thông thường sẽ cảm nhận rõ điều này. Người Sài Gòn đặc biệt niềm nở và hiếu khách. Tuy nhiên, bạn bè đã hoặc đang sống tại thủ đô lại tiết lộ rằng một khi bạn thân thiết hơn với người Hà Nội, cách họ thể hiện sẽ khác. Thường những người ít nói sẽ trở thành bạn tốt thực sự khi chịu mở lòng. – Keith Hancock
Bài hát gợi ý: Bầu Trời Mới – Da LAB ft. Minh Tốc & Lam
Anh Hanoi thân mến,
Câu “Em thích anh” là nói giảm nói tránh.
Em nghĩ em đã rất may mắn nên đã gặp anh trong khoảng thời gian khó khăn ở Vinhomes Grand Park. Em sẽ viết lại những gì em đã nhắn với anh: Anh là điều tuyệt vời và cao quý nhất đã xảy đến với em vào tháng 11 năm 2024: Anh, ngôi nhà của anh, bằng cấp của anh (thứ mà em nghĩ có thể em thích hơn cả anh), cách anh gãi đầu em, cách anh ôm em ngủ, v.v…
Mặc dù “mối quan hệ” của chúng ta có lẽ chẳng có ý nghĩa gì với anh nhưng nó đã cứu em. Từ “cao quý” có lẽ là cụm từ sai nhất khi nói về những điều chúng ta làm, nhưng thực chất, nếu so sánh chúng với tất cả những điều chết tiệt đã xảy ra với em và/hoặc những điều em lao đầu vào, thì những điều chúng ta làm khá là cao quý.
Một điều em rất trân trọng chính là khi em ở tầng 36, em nhắn anh là không ai quẹt thẻ cho em cả, anh nhắn lại để anh tới đưa em lên và khi cửa thang máy mở ở lầu 33 chỉ khoảng 5 giây sau đó, anh đã có mặt ở đó và cứu em khỏi bất trắc như hoàng tử cứu công chúa.
Em nhớ lại với một nụ cười vào khoảnh khắc anh bảo em test thử xem tốc độ đánh máy của em là bao nhiêu, cũng là điều mọt sách nhất đó giờ, làm em nhớ lại một trong những video clip của thần tượng của em, Ali Abdaal, về cách làm sao để đánh máy nhanh hơn. Thực ra thì lúc đó em không hứng thú với việc đó lắm nhưng em luôn mỉm cười khi nhớ lại khoảnh khắc ấy lúc em, không một mảnh áo dính thân, thử đánh máy nhanh và cố không làm ướt ghế làm việc của anh và rồi đánh răng bên cạnh anh, người mặc đồ đàng hoàng, là điều dị thường bình thường nhất trong cuộc đời em vào lúc đó.
Em mong rồi một ngày em sẽ trở nên giàu có như anh, có thể thoải mái để nhạc và máy lạnh phòng khách chạy cả đêm và sống ở Masterise Homes.
Chúc anh Giáng sinh an lành và mong anh luôn hạnh phúc, anh nhé.
Em, Saigon.
Hanoi: 
Đó không phải giàu em, đó là ngủ quên.
Trả tiền điện chết luôn.
Saigon:
Lol, đó là giàu đấy anh.
Để quên được như vậy cũng là một dạng giàu có đấy.
Hanoi:
Không, đó không phải giàu. Đó gọi là “Để cuối tháng tính sau”.
Nhìn hóa đơn tiền điện mà anh rầu ấy.
Saigon: =)))))))))))))))))))))))))))
Giáng Sinh an lành nhé mọi người.
Be Real in a Fake World,
Narcy Nguyen


Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Narcy Nguyen