Về quá trình “thai nghén” một bài viết, trong 5517 từ.
1. Để viết tốt, bạn cần những người ủng hộ.
Tôi gặp người yêu hiện tại, Thiên Lượng, vào đầu tháng 12/2023. Trong buổi hẹn đầu khi tôi nói đùa rằng sẽ gác chân lên vai anh, anh ấy thắng gấp. Khi nghe tôi kể về những trải nghiệm của mình, anh ấy bảo cuốn như đọc truyện ấy.
Thế là tôi viết.
Anh ấy cũng nhắc tôi về những deadline, vì Thiên Lượng biết điều gì quan trọng với một kẻ thất nghiệp như tôi: sản phẩm.
Như bạn thấy đấy, Thiên Lượng rất lương thiện, thiện lương.
Chúng tôi đã quen nhau gần nửa năm rồi.
Thế là hằng ngày từ đầu tháng 12/2023 đến đầu tháng 1/2024, đều như vắt chanh, tôi dậy sớm, viết 2000 từ. Hết tháng 12, tôi đã có trong laptop sáu mấy ngàn từ.
2. Một ngày của nhà văn / người viết
James Clear có một bài viết cực hay [1] tổng hợp về chu trình hằng ngày của 12 nhà văn. Tôi xin trích phần về tác giả cuốn “Ông già và biển cả”.
“Khi tôi đang viết một cuốn sách hoặc một câu chuyện, tôi viết vào mỗi buổi sáng ngay sau khi bình minh. Không có ai làm phiền bạn và trời mát hoặc lạnh, bạn bắt đầu làm việc và ấm dần lên khi viết. Bạn đọc những gì bạn đã viết và, như thường lệ, bạn dừng lại khi biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, bạn tiếp tục từ đó.
Bạn viết cho đến khi đến một mốc nào đó vẫn còn năng lượng và biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, rồi bạn dừng lại và cố gắng sống qua đến ngày mai khi bạn bắt đầu lại. Bạn đã bắt đầu từ sáu giờ sáng, ví dụ, và có thể tiếp tục cho đến trưa hoặc kết thúc trước đó.
Khi bạn dừng lại, bạn trống rỗng, và đồng thời không bao giờ trống rỗng mà luôn được lấp đầy, giống như khi bạn vừa làm tình xong với người bạn yêu. Không có gì có thể làm tổn thương bạn, không có gì có thể xảy ra, không có gì có ý nghĩa cho đến ngày mai khi bạn làm lại. Thời gian chờ đợi đến ngày mai mới là thứ khó khăn để vượt qua.” – Ernest Hemingway đã trả lời phỏng vấn George Plimpton hay như vậy đấy [2].
Của Murakami thì sao nhỉ?