Lớp 10: tôi bị đồn bắt cá hai tay

Podcast react chapter này:

Thực ra mọi chuyện không phải như vậy.

Chào mừng bạn đến với series “Thời con gái“, tên cũ: “Cẩm nang sống sót trong trường chuyên cấp 3 (và hơn thế nữa)” hay còn gọi là “Màn nói xấu tất cả những người đã gây hấn với tôi vào năm cấp 3 (bao gồm cả bản thân tôi )”. Rất mong bạn sẽ có một trải nghiệm đọc vui vẻ và nhiều suy ngẫm khi tôi cố gắng dùng óc hài hước đen tối và sự xấu tính cực độ của mình để nói về những sang chấn của tôi , chữa thủng vết thương đã rách. Mong sẽ giúp được ai đó.

Tên đã được biến tấu để bảo vệ danh tính của những kẻ không ra gì và một số ít người bạn chơi được của tôi.

Một người phụ nữ bắt cá hai tay

Có 2 tay thì có quyền, có nhan sắc thì có quyền.

Nguồn hình: nomax.vn.

“Trên đời không có trắng và đen mà chỉ có màu xám… Nhưng những phản bội nhỏ dẫn đến những bội phản lớn hơn, đạo đức bị xói mòn.” – Kate Mosse

Bài nhạc gợi ý: Mean – Taylor Swift

Để tồn tại tốt trong môi trường trường chuyên thì bạn chỉ cần nhớ điều luật thứ nhất: dân trí thức sẽ không đụng vào người bạn đâu, họ sẽ chỉ quấy nhiễu tâm trí và danh tiếng bạn thôi.

Tôi vào trường K năm 2013, mơ tưởng về một tương lai mới. Tuy nhiên, tôi ngồi yên, drama tự đến. Drama người khác đọc thì vui nhưng drama về tôi đương nhiên là sang chấn tâm lý rồi.

Nói ngắn thì cả cái trường K ấy bảo tôi bắt cá hai tay.

Nói dài thì câu chuyện như sau:

Năm 2013 tôi học lớp chuyên Sinh. Tôi nằm ngủ trên ghế, một tay ôm cái bàn. Anh Sữa Đặc, người được mệnh danh là hotboy Sinh trên tôi một khoá  nhìn thấy và nghĩ:

“Ồ, cô gái này thật là thú vị”

Nếu thấy câu nói này nảy vào đầu thì tức là bạn sắp đi tàu lượn cảm xúc rồi đấy

Rồi anh ta quyết định theo đuổi tôi.

Sau đó, vì Sữa Đặc là đàn anh của tôi, lớp chuyên Sinh hay có truyền thống đàn anh đàn chị đàn hát chơi chung với nhau cho vui. Lớp tôi đi xuống hát cái gì đó. Rồi khi tôi chuẩn bị đi về, chị Chích Choè đóng cửa lại không cho tôi đi ra.

Chị ấy hỏi tôi có người yêu chưa, để ý anh nào chưa, sở thích gì, v.v… nói chung là lợi dụng vai vế đàn chị để ép tôi khai ra thông tin, lợi dụng sự ngây thơ và không phòng vệ của đứa con gái mới lơ ngơ bước vào trường cấp 3 chưa kịp chuẩn bị gì, chưa kịp làm quen với sự thay đổi, nhốt tôi trong cái lớp đó.(Hiện nay thì chị ấy đang học y tá ở Mỹ. Tốt cho chị. Đọc cho kĩ lời thề Hippocrate chị nhé.)

Sau khi trả lời xong tôi đi về lớp, thấy khó chịu. Chẳng bao lâu, Sữa Đặc chính thức theo đuổi tôi. Mọi người bảo anh Sữa Đặc đẹp trai, nhà có hồ bơi giàu lắm. Tôi kiểu nghĩ thầm:

“Rồi sao nữa? Đẹp trai và giàu thì sao?”

Giống mấy anh để hình vô lăng ( 99% là xe mượn nếu không có vật phẩm tâm linh trên xe) và hình deep deep trên Tinder, bạn quẹt xong ổng không thèm trả lời và bạn cũng chẳng biết nói gì, bởi vì nhạt toẹt ý.

Quen tôi chưa được bao lâu thì bạn thân cũ của tôi, Dòng Sông Vui Vẻ (gọi tắt là Vẻ) đăng hình dìm của tôi lên mạng. Hồi 2013-2014 đăng hình dìm người khác lên mạng mọi người không chill như bây giờ đâu.

Mà đứa này tôi block lên block xuống không biết bao nhiêu lần rồi. Bao nhiêu người vào comment trêu chọc tôi. Sữa Đặc không bênh tôi được một câu, cũng không có hành động cụ thể gì là đứng về phía tôi. Tình đầu của tôi từ hồi lớp 7 lớp 8 khi mọi người bêu rếu tôi bị ghẻ trong khi tôi bị chàm nó đã biết nói câu: “Tao sẽ bảo vệ mày rồi.” Tôi tức ơi là tức. Ý định chia tay anh Sữa Đặc đã có từ đó.

Sau đó Sữa Đặc có đưa tôi đi quán cafe trang trí phong cách Harry Potter. Ừ thì tôi thích Harry Potter, nhưng anh ấy nói chuyện nhạt như nước ốc. Điều này càng khiến tôi chắc chắn là tôi sẽ chia tay Đặc, vấn đề chỉ còn ở thời gian thôi.

Vào khoảng tháng 1/2014 trước sinh nhật tôi, lớp tôi và lớp anh Xe Tải có chung tiết thể dục sân thượng. Tôi còn nhớ hôm đó đũng quần tôi bị rách. Không biết anh ấy đã thấy gì qua cái lỗ đó hay là thấy tôi có chút nhan sắc mà lại ngồi một mình bấm điện thoại, con mồi này ngon quá nên về nhà Xe Tải nhắn tin cho tôi. Anh ấy like hình tôi, tôi, với sự ngây thơ của nữ sinh lớp 10, tôi bị chú ý và hỏi lại

“Sao anh like hình em?” (Thiếu nữ ngu ngốc)

Anh ta trả lời:

“Không phải anh, bạn anh like đấy.”

Mà đúng là bạn thằng chả like thật

Tôi bị băn khoăn với mixed signals (dấu hiệu rối loạn) này. Kết quả là tôi thấy ưng Xe Tải hơn anh Sữa Đặc. Thời điểm và người thế chỗ đã định.

Vào ngày 14/1/2014 tại ghế đá ăn trưa trường K, là sinh nhật tôi, anh Đặc tặng tôi một cuộn giấy ghi lời chúc anh ấy tự làm, nói chung là có công. Tôi nhìn qua thì thấy phản bội tầm nhìn. Tôi nhận, chẳng qua tôi chẳng muốn gây chuyện trong sinh nhật tôi thôi. Hôm sau, 15/1/2014 tôi chia tay anh Sữa Đặc ngay lập tức để đến với anh Xe Tải.

Tôi xin giải thích thêm như sau:

1. Tôi là một đứa rất khó chịu, nhạy cảm và sức khỏe yếu từ nhỏ, đa nghi, tiền bạc không dễ làm tôi ấn tượng, luôn trọng tài năng hơn nhan sắc (từ khoá: competence kink – gu chọn những người có năng lực). Nhan sắc của anh Sữa Đặc không làm tôi thấy thú vị. Tính cách anh Sữa Đặc không làm tôi thấy thú vị. Hành động của anh Sữa Đặc cũng không làm tôi thấy thú vị nốt. Không thú vị được tôi quen không được, đủ hợp lý chưa ạ?

Anh Xe Tải cũng tệ với tôi lắm, chao ôi ảnh tệ ơi là tệ, nhưng tôi có daddy issues, điều đó làm tôi thấy thú vị, vì tôi tưởng hỗn loạn mới là tình yêu. Vậy nên tôi chọn ảnh. Quen anh Xe Tải tôi biết được nhiều thứ lắm, FwB, nói dối, làm sao để biết cách nhìn người, thủ đoạn ngon ngọt nói những lời người khác muốn nghe. Giữa một người như vậy và một người như anh Sữa Đặc, nếu là bạn, bạn chọn ai?

2. Tôi công nhận tôi khá lạnh lùng và tàn nhẫn khi chia tay anh Sữa Đặc để quen anh Xe Tải trong vòng có mấy ngày. Nhưng đó là con người tôi đó giờ. Tôi đã cố lắm rồi. Tôi đã cố làm cách tốt nhất cùng với lượng kiến thức tôi có lúc bấy giờ là dứt khoát chia tay và block anh Sữa Đặc, không dây dưa, không nhiều chuyện rồi. Tôi có gửi bài “Apologize” cho anh Sữa Đặc rồi.

Nếu cho tôi chọn lại thì may ra tôi nói: “Em thích người khác rồi anh ơi” rồi tôi vẫn chia tay thôi à. Nếu bạn là tôi, bạn sẽ làm gì? Quen mấy tháng đã biết không phù hợp nên chia tay dứt khoát hay quen vài ba năm để chứng tôi bản thân là người kiên nhẫn chung thủy rồi mới chia tay?

3. Đó là chuyện của 2014, bây giờ, tìm hiểu nhiều người cùng lúc để chọn ra người tốt nhất sao không thấy ai nói bất thường đi? Hay là đó là năm 2014, giờ là 2022 nên 2014 như vậy là bất thường? Có ảo quá không vậy?

4. Quen nhiều người cùng lúc, bây giờ gọi là polyamory, tôi chả nói nó đúng hay sai, tôi chỉ biết nó có lý do cả đấy. Vấn đề là ở sự đồng thuận cả mà thôi.

5. Họ nói tôi tìm hiểu anh Xe Tải trong khi đang quen anh Sữa Đặc là sai, là làm hại trái tim người khác. Vậy tôi nói bạn nghe nè, anh Sữa Đặc trong khi tìm hiểu tôi còn nhầm tôi với một người con gái khác chả giống gì tôi, tán người đó rồi mới phát hiện người đó không phải là người nằm ngủ tay ôm bàn, bỏ người đó đi tán tôi liền, vậy là sai hay đúng? Hay là anh ấy là con trai, anh ấy được quyền làm như thế? Còn tôi là con gái tôi không có quyền làm như vậy?

Lịch sử yêu đương của con trai được coi là chiến tích, còn của con gái là vết nhơ cuộc đời. Có bị tiêu chuẩn kép quá không vậy nhỉ? (Từ khoá: misogyny – thói khinh thường phụ nữ, slut-shaming – sỉ nhục đàn bà hư hỏng)

6. Tôi là người đào hoa không cần đá hồ ly, muốn ai chú ý người đó chú ý, chẳng qua có muốn quen hay không thôi. Đeo khẩu trang đứng tính tiền thôi trai tự động xin số, mà tại tôi quyết định theo monogamy (chế độ 1 vợ – 1 chồng) nên thôi tôi từ chối, người ta chửi xong tự động mua đồ ăn cho tôi.

Còn anh Sữa Đặc, là cái gì? Người khác đăng hình dìm bạn gái lên mạng không biết mở miệng ra bênh, không biết nhắn tin cho cái đứa đăng hình bảo: “Nể mặt anh em gỡ cái tấm hình đó xuống đi”, tìm hiểu không tới nơi tới chốn, chuyện quan trọng cũng phải nhờ tay người khác, tính tình nhạt như nước ốc, chỉ được cái nhà giàu tôi gọi một 4 chữ thôi: Không đủ đàn ông.

Thật ra năm ngoái tôi dùng từ hèn. Bạn tôi bảo: “Tao đọc bài mày đăng tao thấy cũng không hèn lắm, nhưng đọc story ổng post thì tao công nhận là hèn thật.”

Tôi cười như được mùa, nghĩ về một ca sĩ nọ cứ hát mấy bài mỉa mai tiểu tam của bồ cũ, nghĩ rằng:

Có mỗi một chuyện đó mà nhai đi nhai lại hoài như bò nhai cỏ, không có tính sáng tạo“, trong khi mấy tuần trước tôi vẫn còn nói rằng: “Tao mà bị cắm sừng bởi người yêu là ngôi sao như vậy chắc tao cũng nói cả đời.

Xong xuôi, tôi tiếp tục viết về mấy anh hãm-boy trong cuộc đời tôi từ 10 năm trước, thêm vài cái chơi chữ trí thức chứ không rẻ tiền nhảm nhí như ngày nay cho đã cái nư, cái tay, cái não và cái miệng.

Tôi đau khổ thì bạn cũng phải đau khổ, tôi nói như thể một học sinh cơ sở 2 từng nói khi nguồn lực không bằng cơ sở 1 trường K: “Tụi tao chịu được thì tụi mày cũng phải chịu.”

(Bạn nào vẫn còn suy nghĩ này hãy nghe podcast này của tiến sĩ Chi Nguyễn/ The Present Writer nhé)

7. Nhưng tôi nói cho bạn nghe, dù tôi có làm gì đi chăng nữa thì cũng không ai có quyền đặt điều nói xấu cả trước mặt cả sau lưng tôi cả. Giờ đứa nào làm chuyện đó, mọi người cứ việc thu thập bằng chứng đem trình lên phòng tâm lý hoặc giáo viên, hình như qua vụ quấy rối tình dục trường đã chịu mở rồi hay sao ấy nhỉ tôi cũng không theo dõi nhiều lắm, vụ đó có nổi quái đâu, chỉ là một cựu học sinh được vào Forbes 30U30 đi quấy rối tình dục người ta thôi.

8. Tôi biết theo thời gian con người sẽ thay đổi, tôi biết anh Sữa Đặc, mọi người và chính tôi đã là người tốt hơn. Nhưng điều đó không tẩy trắng được tất cả tội lỗi trong quá khứ đâu.

9. Cái này mới hay nè. Anh Xe Tải, thấy tôi bị phốt, không bênh tôi một câu. Có lẽ anh ấy bận tự hào vì đã cướp được bạn gái người khác, còn giờ nếu ảnh lên tiếng thì thiệt cho ảnh thôi. Thôi đành để bạn gái tôi tự chịu vậy, nhỉ. Em ấy học trường chuyên mà, em ấy phải chịu đựng được những chuyện này chứ, nếu không thì không xứng đáng làm học sinh trường chuyên rồi, không xứng đáng làm bồ ảnh rồi.

10. Tôi vẫn còn nhớ cảm giác sau tết, nắm tay anh Xe Tải đi trong trường. Cả trường trố mắt nhìn tôi như thú lạ luôn. Tôi tưởng tôi đang đi thảm đỏ tới nơi (hay là thảm đen nhỉ?). Sau đó lên lớp thì người mà anh Sữa Đặc cua nhầm nói thẳng mặt tôi:

“Mọi người kêu mày bắt cá hai tay đấy.”

Mọi chuyện đ*o phải như vậy.

Tôi bị shock. Vì hồi cấp hai tôi cũng cặp nhiều nhưng không ai nói thẳng mặt tôi như vậy.

Càng lớn, xã hội sẽ bớt nể mặt bạn nhiều đi trông thấy. Và bạn nhận ra tôi nhỏ bé, chỉ là hạt cát giữa sa mạc.

Bạn chỉ có mình bạn thôi.

Bạn trai lúc đó của bạn thì bận ngồi im cười cười khoe bạn bè:

“Mày thấy tao chơi được cú ảo diệu không? Mày thấy tao cua được con ghệ ngon không? Hớt tay trên thằng đó nữa haha. ”

Bồ cũ của ổng thì càng được dịp nói xấu tôi. Bả nằm trong đội văn nghệ mà, đầy người ủng hộ bả.

Tôi tức điên lên, tôi nói với Xe Tải: “Anh skill kiểu gì mà ngực bả lép thế?” Xe Tải trả treo lại: “Ngực em cũng lép kém gì ai đâu?” Bởi vậy, kỹ năng giao tiếp của đám con trai bị làm sao ấy. Danh dự và cảm xúc của bạn gái chẳng là gì so với cái tôi của họ. GPA cao vút để nghĩ ra những câu trả treo sao cho đau nhất ngầu nhất chứ người khác nghĩ gì kệ họ chứ.

Vậy nên bài học nhận ra ở đây là hãy ráng tham dự một câu lạc bộ nào đó vào cấp 3 nhé, về nghệ thuật càng tốt, để khi drama còn có đồng tôi ủng hộ.

Muốn phốt đứa nào còn có người/chó hùa theo nữa chứ.

Còn bạn thân tôi quen hết anh này đến anh khác thì là nó đẹp, nó có quyền, nó network cho câu lạc bộ chứ con nhỏ kia bắt cá hai tay (tin juan) là do nó lăng loàn, linh tinh, dễ dãi, thích dây dưa nhiều anh cùng lúc. Mày thấy đấy, ai cũng phốt nó, có ai bênh nó đâu. Bạn của Sữa Đặc phốt nó, mà chị Chích Choè hot phải biết thì tiếng nói của chị ấy quan trọng mà, chị ex Xe Tải phốt nó, chị ấy trong đội văn nghệ, mốt còn nhờ bả hát giùm thì tiếng nói chị ấy quan trọng phải biết, số đông luôn đúng.

Còn con bé đó ngoài cái mặt ra còn cái gì đâu, đã thế còn resting bitch face chẳng bao giờ cười, hát hay như Chae Songhwa của Hospital Playlist, nó là số ít, chừng đó là đủ biết nó sai rồi còn gì.

Sau này con đó lên tiếng thì chỉ cần xin lỗi xong bảo tao không ngờ mọi chuyện tệ như vậy thôi. Còn 1.4 triệu tiền thuốc trị rối loạn phân liệt mỗi tháng của nó thì nó tự đi mà trả chứ tao gửi cho nó mấy đồng thì nó lại phụ thuộc vào tao và ăn bám tao mất, cho người ta cần câu chứ không cho người ta con cá, ai mà lo cho nó cả đời được, nhờ.

Đọc phần tiếp theo: Giáo dục giới tính Việt Nam: không biết phải cảnh tỉnh đến bao giờ?

Nếu bài viết giúp bạn liên hệ được những trải nghiệm thời cấp 3 của bản thân và có nhã ý, xin hãy ủng hộ cho tôi tại đây.

Love Yourself, 

NARCY



Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Narcy Nguyen