Obito: “Đánh đổi” một năm im lặng lấy 20 bài hát, bài nào cũng muốn nghe lại hằng ngày

Review album mới của Obito: “Đánh đổi”

Bìa album Đánh Đổi - Obito

Có ba dịp để khán giả đại chúng biết tới Obito, nếu là 2019, họ vui vẻ hát theo bài hát ngây thơ “Simple Love”, năm 2021 họ tò mò đón xem Obito sẽ làm được gì ở Rap Việt mùa 2 thì 2023 chính là dịp khán giả hoàn toàn bị chinh phục bởi chàng rapper sinh năm 2001 này bởi sự đầu tư chỉn chu từ phần lời rút ruột từ trong gan khiến anh chàng vừa viết vừa khóc và phần nhạc rất chiều tai khán giả. Một album hoàn hảo đến từ chàng trai cầu toàn cung Xử Nữ.

Intro với hình ảnh minh họa khá ấn tượng là một chàng trai mặc vest với vết bầm của cuộc đời trên miệng đang đứng bảo vệ cho một cậu bé, ám chỉ cho việc Obito hiện đã trưởng thành, đã sẵn sàng để đón ánh sáng của hào quang cùng những lời đàm tiếu lại một lần nữa đổ dồn vào cậu, “để rồi khi tất cả kết thúc, tao phải lại chạy trốn khỏi nó”, phải rút lui để bảo vệ đứa trẻ bên trong của mình.

Đoạn intro khá cuốn hút với phần giới thiệu album như một cuốn phim từ nhỏ đến lớn của Obito và đến gần cuối nói là “Chưa xong” (và không bị nhân viên upsell bắp nước một cách gây khó chịu), nhằm báo trước cho khán giả một Obito hoàn toàn mới, gai góc và trầm hơn.

Nếu mở đầu album là track “Xuất phát điểm” đưa người xem về thời thơ ấu của Obito, ghi dấu bằng hai câu:

“Ngày mà anh khóc chỉ vì sợ bị ba đánh khi đi chơi, không phải thi thố với cuộc đời. Ngày mà anh cười chỉ vì vài cuộc nói xàm, ngày chỉ là trò chơi chứ không phải là cuộc chơi”,

Thì bài tiếp theo,“Đầu đường xó chợ” feat với Lăng LD, bốn chữ này tóm gọn một cách hoàn hảo bức tranh về khung cảnh sống đầy hỗn loạn, nơi những người xung quanh dùng tệ nạn làm common sense. Verse của Obito rất đời, đẩy dần lên cao trào khi Lăng LD chốt bằng câu:

“Ra đường làm con tốt, hay ra đường để làm con tốt?”

Track mình thích nhất album có lẽ là “Vô điều kiện”. Không phải sự ao ước lớn nhất cuộc đời là kiếm được những người chấp nhận tất cả sự “âm” và “dương” của bản thân mình sao? Nhưng điều mỉa mai nhất đó là khi chúng ta tìm người chấp nhận mình vô điều kiện trong khi bản thân dần đòi hỏi người đời phải thế này thế kia, phải “có điều kiện”.

“Tao cần điều kiện để có thể gặp một người, có thể đặt niềm tin vào một người, Có thể làm việc cùng một người, có thể chia sẻ cho một người và có thể để đi cùng với một người.. Hay là.. tại tao.. tại mày.. tại đời, tao cũng không biết”.

Câu này nghe nó đời ghê gớm, làm mình nhớ đến trong một lần Andree trả lời phỏng vấn khi được hỏi về về việc tôn thờ đồng tiền, Andree trả lời với người thân anh em thì không sao nhưng với người lạ thì tiền là cái phải nói đầu tiên. Đó là điều kiện của Andree, còn với Obito và những người như chúng ta thì có thể có nhiều điều khác. Ai cũng phải học cách so đo tính toán với cuộc đời, bởi chỉ có thuở nhỏ thì “Việc cho, việc nhận, vốn không cần phải ghi chép.”

Track mình thích thứ hai chính là “Đánh đổi”, bài hát chủ đề của album. Bao nhiêu sự chú ý dồn vào bài này bởi Obito feat với MCK, tuy nhiên có lẽ việc feat với người khác thường được người ta đem ra so sánh ai giật spotlight hơn ai nên Obito đã rất cẩn thận trong album này. Verse của mỗi người đều được căn chỉnh hợp lý để vừa khoe cái hay của từng người, vừa không che mất ánh hào quang của người còn lại.

Bài hát chủ đề của album và cả album đã thể hiện rõ thế mạnh lyrical của Obito và sử dụng nhiều kiểu cặp vần đi hết 8 bar, đi vần giống nhau cho nhiều câu tạo ra flow cực mượt, tuy nhiên khán giả nghe lại không bị chán, nhất là những người nghe hệ lyrical. Đặc biệt không thể không nhắc đến beat do Shiki làm, tạo nên điểm nhấn cho album, bài nào Obito cũng g.iết được những con beat một cách thuyết phục.

Bài thứ ba mà mình thích chính là “Champion”. Nếu sự nhận thức cao về bản thân và cách xã hội vận hành ở track “Đánh đổi” được thể hiện qua câu “Trên bàn tiệc của tiên và quỷ tao là thằng duy nhất được mời” và “Nếu mày hỏi tao ác hay thiện man I don’t know, chắc đây vốn đã là cái giá cho bao lần đau, sự đánh đổi này cho tao thấy mọi thứ đã không như ngày đầu” thì qua track “Champion”, điều đó được thể hiện qua câu:

“Mỗi ngày đi tìm dây chun, vào trong kho để buộc tiền tỷ, nên đừng đem tiền đặt lên bàn vì linh hồn tao không thể tiêu huỷ được”.

Flow biến chuyển cùng cùng phần lời cực chiến, còn thêm cả sự ủng hộ và công nhận của mẹ (khiến những người có gia đình không hạnh phúc như mình phải ghen tị), thì không thể bàn cãi được sự thật là Obito đã chiến thắng trò chơi rap Việt. Những ai tiếc nuối khi Obito không được chọn vào vòng chung kết Rap Việt mùa 2 sau khi nghe album này sẽ thấy yên lòng và thoả mãn khi biết được rằng đây chính là thực lực của anh chàng, đây mới chính là sự toả sáng mà anh xứng đáng được nhận cới tài năng âm nhạc của mình.

Còn rất nhiều track khác đáng chú ý như “16”, “Trốn chạy”, “Sài Gòn”, “Hà Nội”, khiến album này, trong cảm nhận của mình, là album hay nhất năm 2023 ứng cử viên mạnh có thể đọ sức cùng album sắp ra mắt của Hiếu Thứ Hai.

Nói tóm lại, cậu trai “Simple Love” đã không còn simple như thời “Soju Love”. Rất ủng hộ Obito tiếp tục ra những bài nhạc đời như thế này thay vì nhạc tình yêu “fastfood”.

Và cuối cùng, mình muốn nói rằng: Obito có nhiều fan không? Có, từ giờ anh chàng “9 con số 1 verse” sẽ càng nhiều fan hơn nữa. Obito đẹp trai không? Yeah, sure, era tóc vàng của ai nhìn cũng sang hẵn con người. Nhạc Obito có hay không, nghe có đã tai không? Có nha. Nhạc Obito có đủ để mình respect không? Những ai nói “không” sau khi nghe album “Đánh đổi” có lẽ đã đánh đổi tai nghe nhạc lấy một tâm hồn mòn.

Bạn có thể đọc các review nhạc khác trên của mình. ^^

Be Real in a Fake World,

Narcy Nguyễn



Chuyên mục:
Nhạc Review

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Narcy Nguyen