Hạn sử dụng của tình bạn
Đọc phần trước: Quyền lực và tình yêu của Thẻ Xanh
“Chắc là điều họ nói là đúng. Tình bạn sẽ đến rồi rời đi. Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng điều đó sẽ áp dụng đến bạn của tôi.” – Khuyết danh
Bài hát gợi ý: Modern loneliness – Lauv
Tôi gặp Nhân Quyền là bạn thân từ hồi cấp 2 của ngôi trường cấp 2 top 1 thành phố Hồ Chí Minh.
Tôi mải lấy lòng Vẻ còn Nhân Quyền mải lấy lòng tôi. Sau 2,3 năm không thành công lấy lòng Vẻ, tôi chơi thân hơn với Nhân Quyền.
Điểm số của Nhân Quyền ở cấp 2 không được tốt, Nhân Quyền còn mê K-pop, cụ thể là nhóm Super Junior. Tôi cũng mê K-pop, cụ thể là DBSK, nhưng điểm số của tôi luôn nằm trong top 5 của lớp.
Ước muốn của Nhân Quyền lúc đó là làm tôi tự hào, muốn rằng tôi có được người bạn thân giỏi giang, không chỉ là mê Kpop. Tuy nhiên, cấp 2 Nhân Quyền chưa đạt được ý muốn đó, vì nhiều lý do, một trong những lý do ấy là Nhân Quyền học không giỏi và không quá phù hợp với môi trường chuyên, chứ không phải vì Nhân Quyền không có tài năng. Tôi biết điều đó vì Linkedin Nhân Quyền update đã học xong thạc sĩ ngành Chính sách công, Kinh tế và Phát triển vào mùa hè 2023.
Cấp 3 nàng ấy học một ngôi trường điểm top 3 thành phố, vẫn hơi mặc cảm vì tôi học trường chuyên cấp 3 top 1 thành phố.
Tuy nhiên, đại học, nàng học học viện Ngoại Giao, tốt nghiệp loại Giỏi. Tôi học đại học Ngoại Thương, tốt nghiệp loại Khá.
Vậy nên có lẽ nàng đã đạt được ước nguyện làm tôi tự hào khi nàng không cần điều đó nữa.
Điều tôi nhận thấy từ nhỏ ở những người học không tốt là Nhân Quyền rất giỏi chuyện giao tiếp với loài người, đối nhân xử thế. Ba nàng là doanh nhân, hay dẫn nàng đi khắp nơi, đặc biệt là những buổi tiệc với các chính trị gia để mở rộng mối quan hệ.
Còn tôi là đứa chủ quan, có đặc quyền xinh đẹp, nên chỉ chúi mũi vào học và không quan trọng việc xã giao với người khác. Có lẽ vì vậy nên bây giờ tôi vẫn phải Google “Làm sao để nói chuyện xã giao” còn nàng ấy là Thạc sĩ ngành Ngoại giao.
Để tóm lại tình bạn giữa tôi thì có mấy điều sau.
- Quyền thích MC, MC thích tôi.
MC là lớp trưởng lớp 6 của tôi, rất điển trai, dễ thương, học giỏi, là Cự Giải nhưng không red flag như Cự Giải hiện nay trên tiktok. Nhưng trong khi Quỳnh thích MC thì MC lại thích tôi. Điều này ám ảnh theo Quỳnh đến tận cấp 3 Quỳnh vẫn rất thích MC, nhưng lại không thích MC của cấp 3 mà thích hình bóng MC của cấp 2.
2. Quyền muốn chơi với tôi nhưng ban đầu tôi chỉ chơi với Vẻ. Sau đó chúng tôi on and off.
Vẻ hồi cấp 2 là một đứa thông tôi và thú vị hơn Quyền nên tôi luôn muốn sự chú ý của Vẻ, trong khi Quyền luôn muốn sự chú ý của tôi. Vẻ và tôi giận lên giận xuống vì những đứa học sinh cấp 2 thì không có quá nhiều kỹ năng giao tiếp.
Tuy nhiên, khi nghĩ về hai chữ bạn thân, Nhân Quyền luôn là top of mind của tôi.
Quyền và tôi mỗi sáng vào lớp lại bật XoneFM lên nghe, buổi trưa Quyền lại bám theo tôi để tôi kể “Boys Over Flowers”. Ngay từ đầu năm học, tôi đã rất nổi bật trong lớp, được bầu làm lớp phó học tập còn Quyền thì cứ chật vật môn Toán suốt. Rồi thì Quyền khi đó trẻ trâu nên xem việc yêu đương quá sớm là một điều không thể chấp nhận, thành ra khi tôi cặp với MC, Quyền lại quay qua giận tôi.
Mấy đứa trong lớp nói Quyền chơi với tôi chỉ là để lợi dụng có người chỉ bài kiểm tra, còn tôi chơi với Quyền là để Quyền bao tôi ăn uống, đi chơi này nọ. Mới cấp hai mà bọn nó mồm miệng đáo để quá nhỉ.
Lên lớp 8, trong khi Quyền bắt đầu hòa đồng với lớp hơn thì tôi lại thu tôi vào trong vỏ bọc của mình. Thế giới của riêng tôi, Quyền dường như không thể lại gần. Dù là bên ngoài, hai đứa là bạn thân nhưng Quyền chưa bao giờ có thể hiểu được rốt cuộc thì tôi muốn cái gì. Quyền luôn xem tôi là một chỗ dựa vững chắc để có thể nói mọi chuyện. Nhưng có lần, vì quá mệt mỏi với việc phải nghe Quyền than thở về sự thăng trầm tài chính của nhà Quyền, tôi đã nổi đóa lên với Quyền. Nhưng rồi cả hai cũng làm hoà. Có thể nói mối quan hệ với Quyền là một trong những mối quan hệ lành mạnh nhất của tôi.
3. Ca Sĩ thích tôi, Quyền và Ca Sĩ là bạn thân
Ca Sĩ là tình đầu của tôi, nói ngắn gọn về mối quan hệ của tôi và Ca Sĩ thì tôi có quen Ca Sĩ 2 lần, mỗi lần tầm 4 tháng. Tôi là đề tài chung để nói chuyện giữa Ca Sĩ và Nhân Quyền. Ca Sĩ cũng đối xử với Quyền tốt.
4. Chuyện tôi và mẹ tôi có vấn đề tâm thần, Quyền là người biết chuyện và khuyên tôi đi khám đầu tiên,
Đây là lá thư tôi viết cho Quyền hồi đó.
“Quyền thương,
Hôm trước xem clip mày đi exchange, tao tự hào đã từng quen mày và vì thấy được rằng Quyền đã trở nên giỏi giang như thế nào rồi.
Tâm của mày đã đi điều trị tâm lý được năm tháng và đã tốt tính, dễ thương, yêu đời trở lại, sẵn sàng cân cả thế giới rồi.
Chỉ muốn báo tin cho mày vậy thôi. Tao vui vì mày đã tìm được những người quan tâm và thương mày hơn là cách tao từng đối xử không tốt với mày hồi cấp 2. Và cũng vì biết Quyền tự lập, trưởng thành, tự lo cho bản thân tôi rồi.
Chúc Quyền ngủ ngon. Dù không thể ở bên chăm sóc mày và bù đắp cho mày khi tâm trí tao bất ổn nên không nhận ra được mày thương tao cỡ nào, tao luôn mong và chúc mày được bình yên, mạnh khỏe, hạnh phúc.
Luôn dõi theo Quyền từ nơi xa,
Tâm của mày.”
Một lá thư khác vì điều trị tâm lý không phải tất cả.
“Tao mới nghe tin về Kim Jong Hyun. Tao sợ một ngày nọ sẽ nghe tin về mày, lúc đó chắc tao hối hận chết mất.”
“Tao hứa với mày là không tự tử đâu. Well, tao giờ kiểu hiểu được giá trị mạng sống rồi. Thấy mình còn nhiều ước mơ nên không thể nào chết được.
Cũng buông bỏ bớt 1 số thứ trong quá khứ. Thấy nhẹ nhàng hơn hẳn.
Mà chị họ bảo tao có dấu hiệu trầm cảm từ lớp 5 rồi. Thôi sớm muộn gì nó cũng phát bệnh ra. Tao thấy đi điều trị tâm lý là quyết định đúng đắn nhất đời tao, nên tao không thể nào rời bỏ được cuộc đời này đâu
Còn mày, còn gia đình tao thương tao mà. Tao đi làm sao mọi người chịu được”
Một lá thứ khác nữa vì vấn đề kiểm soát cơn giận của tôi.
“Mày ơi,
Cho tao xin lỗi vì tin nhắn lần trước nhé. Lúc ấy do tao vừa depressed vừa ghen tị với bạn ở DAV của mày nên nói năng sỗ sàng. Bởi tao không muốn mày với tao có khoảng cách mặc dù đó là điều khó tránh khỏi khi giá trị sống của hai đứa đã khác nhau.
Tao biết rằng khi tao xin lỗi tao với mày cũng khó mà thân lại được, tao chỉ mong rằng phần nào nó giúp tao với mày part on good terms.
Tao mong mày mạnh khoẻ và hạnh phúc vì mày giỏi giang và xứng đáng.”
Quyền trả lời:
“Hic, tao chưa bao giờ nghĩ là mày cần phải xin lỗi tao cả, vì tao hiểu vì sao mày làm thế mà.
Do tao đã khiến mày bị kích động bởi những năng lượng tiêu cực ở bên trong. Tao cũng đã bỏ cuộc khi nhìn mối quan hệ của bọn mình đi xuống như thế, nên mày đừng trách mình nhé.
Tao không ghét bỏ gì mày để mà phải chia xa nhưng vẫn nghĩ tốt về nhau đâu. Kể cả bọn mình không nói chuyện với nhau thì với tao mày vẫn Tâm tao thương từ những năm tháng rất xa từ ngày xưa thôi. Không có gì thay đổi cả.
Nhưng mày dũng cảm hơn tao rất nhiều, mày nhắn cho tao nè.
Tao biết bọn mình không thể lúc nào cũng kè kè bên nhau kiểu chuyện gì cũng kể được khi mà cuộc sống xung quanh đã rất khác. Nhưng bạn thân thì không nhất thiết phải như thế. Miễn là bản chất của hai đứa mình vẫn thế thì bất cứ khi nào cần kết nối mình đều có thể kết nối lại với nhau
Nên là tao vẫn ở đây.
Thi thoảng tao vẫn sẽ nhắn mày. Có gì hay mày kể tao với nhé.”
Lá thư cuối cùng thì tôi không lưu lại, nhưng đại loại là:
“Tao cho mày cơ hội cuối để đứng về phía tao.”
“Cảm ơn mày.
Tao xin lỗi vì hiện tại tao chỉ nhắn tin với bồ tao và những đồng nghiệp của tao thôi. Sự tiêu cực của mày làm tao mệt mỏi và tao không giúp gì cho mày được, cho nên tao xin phép được rời khỏi cuộc sống của mày.”
Đại loại như vậy.
Có một phép thử cho tình bạn mà tôi hay dùng, chính là xem ai xứng đáng để tôi mời đi dự đám cưới của tôi. Tôi vẫn nhớ Nhân Quyền muốn hát trong đám cưới tôi.
Nhưng tôi đã trở nên quá tiêu cực đến nỗi Quyền phải rời khỏi cuộc sống của tôi.
Đó cũng là dấu hiệu đầu tiên cho tôi thấy được rằng mình không thể nào lấy bệnh tâm thần ra làm cái cớ để hành xử khùng điên mãi được.
Dẫu rằng việc những mối quan hệ nói riêng và tình bạn nói chung kết thúc là điều không tránh khỏi được trong cuộc sống, tình bạn giữa tôi và Quyền là một thứ gì đó rất thiêng liêng, nên sự kết thúc của nó làm tôi nhớ nhung mãi.
“Rời xa nhau” cũng là một trong năm chủ đề gợi cảm hứng cho tỷ phú mới chớm Taylor Swift sáng tác ra album “Midnights” năm 2022.
Tựa đề bài viết này tôi xin phép mượn từ một bài phê bình phim “The Banshees of Inisherin” của nhà văn Hiền Trang. Đây là bộ phim nói về tình bạn chia cắt giữa Colm, một nghệ sĩ violin và Pádraic, một người nông dân vì anh không thích bạn mình nữa và chơi với những người như Padraic sẽ không giúp Colm đạt được thành tựu nào trong cuộc sống. Và nếu cái giá phải trả để có kèn Grammy là năm ngón tay và tình bạn với Pádraic, Colm chấp nhận trả cái giá đó.
Điều đó làm tôi nhớ đến việc Nhân Quyền chấp nhận từ bỏ mối quan hệ với tôi để theo đuổi ánh hào quang của tấm bằng Tiến sĩ Chính sách công của đại học Harvard.
Vì tôi là kiểu người như Pádraic, chơi với tôi không giúp ích được Nhân Quyền đạt được thành tựu nào trong cuộc sống.
Nhưng tôi sẽ cố không trở thành Trắng/Shira/Shirane Yuzuki, bị bệnh tật tâm thần kéo xuống, gây đứt gãy trong mối quan hệ giữa Tazaki Tsukuru/Không Màu và bốn người bạn còn lại trong tác phẩm “Tazaki Tsukuru không màu và những năm tháng hành hương” của Haruki Murakami.
Dù rằng hình như chuyện đó đã xảy ra rồi. Sau khi lên cơn, tôi mất hết tình bạn.
Vì tôi quá Ddiene.
Tôi nhắn tin cho nhiều người nói lời xin lỗi. Tôi đọc lại tin nhắn cũ. Ai cũng vượt qua rồi và sống cho hiện tại. Chỉ tôi tôi sống trong quá khứ và sự hối lỗi. Và không ai muốn nối lại mối quan hệ với tôi cả.
Một bức thư xin lỗi của tôi một năm sau khi livestream trashtalk Mây và bạn trai bạn ấy như sau:
“Dear Mây,
Thực sự thì tao muốn làm hoà với mày. Tao xin lỗi vì đã hành xử không đúng vì lúc đó tao đang trong cơn hưng cảm (lúc đó tao được chẩn đoán là rối loạn lưỡng cực và không ở trong right mind khi nói chuyện với mày). Tao cũng biết việc tao xin lỗi không bù lại được việc tao trash talk mày qua story but I’ll do what I can.
Mày không bỏ qua cho tao được thì cũng không sao. Tao chỉ mong mày sống tốt. Tao cũng không quan tâm lắm đến Ca Sĩ đâu, nhưng nếu mày update cho tao cũng được, dù đó không phải lý do chính tao viết cái mail này.
Chúc mày vui.
Tâm,
Mây trả lời trong vòng một ngày
“Hi Tâm,
Tao cũng mong mày sống tốt, quan trọng nhất là sống khỏe. Việc tao update Ca Sĩ là do hồi trước mày hỏi, tao thấy tao làm được thì tao làm thôi. Nó vẫn ở Cleveland làm một việc gì đó tao không rõ, nhưng có vẻ muốn tránh mặt mọi người nên tao không tìm hiểu được nữa.
Những chuyện đã xảy ra trước đó, nếu có thể thì để tao giải thích một chút. Tao không hề muốn nặng lời với mày cho đến khi mày trashtalk về người yêu tao, đó là giới hạn của tao. Nếu tao đã làm mày buồn thì cho tao xin lỗi, tao cũng mất kiểm soát khi người tao yêu bị đụng chạm.
Còn nữa là tao đi làm ở Mỹ về tới nhà cũng mệt, thật lòng tao không muốn nghe việc có ai đó mơ ước muốn được xuất ngoại bằng mọi giá vì tao sợ họ mất nhiều hơn được. Dĩ nhiên đó là ý kiến cá nhân nên tao không đánh giá ước mơ của mày. Việc mày mong muốn không có gì là sai, nếu mày có thể làm được điều mày muốn tao cũng vui mừng cho mày. Trong khả năng có thể t đã gợi ý hết các khả năng, con đường mà tao nghĩ là ổn áp nhất cho mày nếu mày muốn xuất ngoại. Tao chỉ là rất mệt vì tao đã cố gắng giúp nhưng vẫn chưa phù hợp với mày. Nên tao không muốn nghe về việc đó nữa, vô tình câu nói đó khiến mày tổn thương. Tao rất tiếc vì việc đó đã xảy ra nhưng lúc đó tao không cảm thấy tao đã làm gì sai để phải xin lỗi, tao cũng không nghĩ mày coi trọng tao nhiều đến vậy nên tao dứt khoát không muốn nói chuyện với mày nữa để tránh kích động mày.
Tâm không cần phải bù gì cả, tao cảm ơn mày đã có thể bình tĩnh lại khi nghĩ đến tao. Tao bỏ qua chuyện cũ, mong mày cũng bỏ qua. Giáng Sinh sắp đến hãy mặc đẹp, trang điểm đẹp và đi chơi thật vui với người biết yêu thương mày nhé.
Mong Tâm hạnh phúc.
Mây”
Tôi đã khóc khi nhận được bức thư ấy.
Tôi kết nối lại với Mây ở Instagram. Tụi tôi nói chuyện cũng vui, còn nói chuyện cả qua điện thoại. Nhưng khi tôi gợi ý kết nối lại ở Facebook thì bị seen tin nhắn. Tôi cố gợi chuyện về chuyện trang điểm, là thứ Mây để ý và nói khá nhiều về chủ đề đó. Kết quả, tôi còn không được seen.
Cũng đến ngày tôi nản vì sự xin lỗi của tôi.
Cái giá của sự trưởng thành là thế. Vì cơm áo gạo tiền, gia đình và những mối bận tâm mới, chúng ta lìa xa nhau.
Nhưng tôi đã rất cố gắng để chiến thắng triệu chứng âm tính của bệnh rối loạn phân liệt là không giữ được bạn.
Tôi đọc lại hết tin nhắn giữa tôi và Nhân Quyền để viết nên bài này. Ngày đầu tiên, tôi khóc và đốt năm điếu Camel. Ngày thứ hai, tôi nín và đốt thêm 6 điếu Camel nữa. Ngày thứ ba, tôi mới đủ bình tĩnh viết những dòng này để tri ân tình bạn của tụi tôi (và do tôi hết thuốc lá vào ngày người yêu chưa lãnh lương, không dám lấy thuốc của bố hút sợ bố đếm như Jesse Pinkman của Breaking Bad nên đành chịu, chứ không chắc cũng làm vài điếu)
Tôi không nhắn Messenger của Nhân Quyền nữa vì biết bạn ấy sẽ không đọc. Tôi chỉ đọc lại hết tin nhắn của tôi và bạn, từ đầu đến cuối. Quyền có gửi cho tôi một câu đố, nếu được bạn giải cùng tôi nhé.
OTT: Singing forever young,singing songs underneath that sun.
Câu đố: “9.16.4/ 14.20.20.10/ 2.16.21.14/ 3.23.24.20.20.21.10/ 1.16.12.8.2/ 18.4.3/ 18.23.4.8”
Hint 1: Đây là mật mã Caesar, mỗi chữ gắn với một chữ cái trong bảng chữ cái tiếng Anh (tôi chừa dòng trống để bạn có thời gian suy nghĩ)
A | B | C | D | E | F | G | H | I | J | K | L | M |
N | O | P | Q | R | S | T | U | V | W | X | Y | Z |
Bạn nghĩ chữ A sẽ gắn với con số nào?
Hint 2: Số 20 lặp lại nhiều nên rất có thể đây là nguyên âm A, E như đánh Telex.
Trường hợp 1: A là số 20
20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 |
A | B | C | D | E | F | G | H | I | J | K | L | M |
7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 |
N | O | P | Q | R | S | T | U | V | W | X | Y | Z |
Bạn ghép thử vào lời mật thư xem có ra thông điệp gì không nhé.
“9.16.4/ 14.20.20.10/ 2.16.21.14/ 3.23.24.20.20.21.10/ 1.16.12.8.2/ 18.4.3/ 18.23.4.8”
Trường hợp 2: E là số 20
16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 1 | 2 |
A | B | C | D | E | F | G | H | I | J | K | L | M |
3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 |
N | O | P | Q | R | S | T | U | V | W | X | Y | Z |
Bạn ghép thử vào lời mật thư xem có ra thông điệp gì không nhé.
“9.16.4/ 14.20.20.10/ 2.16.21.14/ 3.23.24.20.20.21.10/ 1.16.12.8.2/ 18.4.3/ 18.23.4.8”
Nếu đến đây bạn vẫn chưa đoán ra được thì để tôi giải cho nhé.
Những lời cuối: tôi vào Facebook Nhân Quyền, thấy nàng để link Linkedin là nhanquyen141.
Cái vấn đề là Quyền không sinh ngày 14/1, Quyền sinh ngày 30/1.
Tôi mới là đứa sinh ngày 14/1.
Mặc dù Quyền từng nói rằng số 141 có ý nghĩa với Quyền, nhưng cuối bài rồi, tôi sẽ ích kỷ nghĩ rằng Quyền để số đó để nhớ đến (sinh nhật) tôi.
Người ta thường hát: “Lửa biến thành bụi, người yêu biến thành bạn, vì sao tất cả những điều tốt đẹp đều kết thúc như vậy?”
Có lẽ nếu những điều tốt đẹp cứ kéo dài mãi thì mình sẽ không bao giờ biết trân trọng nó.
Cập nhật 2024:
Tôi và Mây đã nói chuyện lại bình thường với nhau, dù ít đi, có lẽ chỉ là khó đi chơi thôi.
Khi tôi nói chuyện với MC, tôi nói rằng:
– À, cảm ơn đã giữ liên lạc với tao nhé. Tao mất cũng kha khá mối quan hệ rồi, mà mày vẫn còn nói chuyện với tao. Tao rất trân trọng điều đó.
– Ừ có gì đâu. Điều tối thiểu tao có thể làm.
– Không phải có gì đâu đâu. Đó là lòng tốt. Lòng tốt thì hiếm có nên tao sẽ không xem nó là chuyện đương nhiên.
– Do tao nghĩ ai cũng cần có người bày tỏ nỗi lòng. Mày bị bệnh nên cần hơn hết nữa. Nói chuyện thôi cũng có mất mát gì đâu.
Có nhé, mất mát thời gian và năng lượng.
Nhưng không phải điều gì cũng thế sao?
Cảm ơn MC nhé.
Đọc phần tiếp theo: Hành trình sống chung với bệnh trầm cảm của cô gái đôi mươi
Nếu bài viết giúp bạn hiểu rằng nên trân trọng tình bạn hơn, xin hãy ủng hộ cho tôi tại đây.
Love Yourself,
NARCY NGUYỄN